Ngày xưa, Bà đưa đi học

0
400
Ngày xưa, Bà đưa đi học
Ngày xưa, Bà đưa đi học

Một ngày nhớ lại tuổi thơ, nhớ về Bà…

Khi đọc bài thơ “Bếp Lửa” của Nhà thơ Bằng Việt, tôi nhớ “lắm” Bà Tôi. Không phải là cảm giác “xót xa” như trong “Bếp Lửa” mà là tràn đầy cảm giác “thương yêu, trân trọng và nhớ nhung” về Bà, về Tuổi Thơ.

Bà vẫn sống cùng gia đình tôi, Bà đã rất già. Khi còn nhỏ tôi gọi “Bà” vì đó là Bà Nội, khi trưởng thành mới nhận đủ thấy “Bà” là cả một kho tàng “Một kho tình thương”, những buổi đòn roi của bố, có Bà chở che, những bữa cơm có Bà đun nấu, những buổi học có Bà đón đưa…

Bài thơ ngắn, là cả một tình thương yêu tràn đầy của tôi với Bà, và chắc hẳn cũng là cảm xúc của những ai có may mắn sống cùng Bà, có tuổi thơ bên cạnh Bà.

“NGÀY XƯA, BÀ ĐƯA ĐI HỌC”
28/11/2014
Bà rất già, vài dòng tặng bà
___
Bóng bà thấp thoáng những chiều trưa,
Chiếc nón đậm màu đón với đưa.
Dắt đàn cháu nhỏ, đôi chân nhỏ,
Bước đến ngôi trường rợp bóng cây.
___
NGN

Ngày xưa, Bà đưa đi học